FanClub Cassiopeia Bình Thuận ♥ DBSK
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

FanClub Cassiopeia Bình Thuận ♥ DBSK

Tất cả các member xin mời link box news vào chuyên mục : Radio I♥dbsk-bt để nắm bắt kịp các thông tin và dự án của 4rumer ( câu trên mang tính chất bắt buộc )
 
Trang ChínhPortalLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

Share|

Bản Giao Hưởng Của Ác Qủy

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Bản Giao Hưởng Của Ác Qủy  I_icon_minitimeThu Dec 08, 2011 10:45 pm

Tài năng của Khách vi Người này hiện đang:
Chức vụ:
Danh vọng:%/1000%
Tài năng:%/100%

Tiện ích
Bản Giao Hưởng Của Ác Qủy  Icon4Bản Giao Hưởng Của Ác Qủy  Icon5Bản Giao Hưởng Của Ác Qủy  Icon6Bản Giao Hưởng Của Ác Qủy  Icon7
Khách vi
Khách viếng thăm

Thông Tin Cá Nhân

Bài gửiTiêu đề: Bản Giao Hưởng Của Ác Qủy

Tiêu đề: Bản Giao Hưởng Của Ác Qủy
Bản Giao Hưởng Của Ác Qủy …

Author : Vic .

Rating :

Pairing : YunJae .

Status : Completed .

Category : General ( Cò một chút hơi hướng cổ tích )

Disclaimer : YunJae không phải là của tôi , vậy nên tôi chỉ xin giữ họ trong trí tưởng tượng của tôi mà thôi
.

http://mp3.zing.vn/bai-hat/BALLAD-Ayumi-Hamasaki/ZWZ98FFZ.html
Bản giao hưởng của ác quỷ sẽ cùng kết hợp vs ballad của ayumi - nguồn cảm hứng của Vic .

Bản giao hưởng kia cứ vang vọng mãi … Có lúc vút cao … rất cao , nhưng có lúc lại mang tông trầm khắc khỏi … Và trong mỗi nối nhạc đó , như đang chờ đợi … một ai kia trở về bên hắn …

Hãy để hắn một mình , với những kí ức về cậu và bản giao hưởng hắn tặng cậu …
sẽ mãi ngân vang …

I …

Bàn tay lướt nhẹ trên phím đàn … , … Một bản giao hưởng cho riêng ta , chỉ cho riêng mỗi ta , không là của ai hết …

“Ngươi sẽ mãi mãi như thế này , mãi không nói được lời yêu với người ngươi yêu …”


Một âm thanh chói tai vang lên , bản dương cầm lại ngắt quãng , để lại một dấu lặng , khuyết sâu vào trong tâm hồn những ai nghe nó ... , một nốt Đô kéo dài … Bản dương cầm luôn như thế , chẳng bao giờ được hoàn thành , nó vẫn đang còn dang dở … Ta … Làm sao ta có thể viết tiếp những nốt nhạc như thế này , những nốt nhạc chỉ là sáo rỗng , không có cảm xúc . Cái ta cần là một cảm xúc ấm áp thật sự …



Ánh nắng …

Ta nằm trên thảm cỏ , tìm kiếm một chút cảm xúc cho nốt nhạc tiếp theo của bản dương cầm đó . Nó phải thật êm đềm , thật dịu dàng và ngọt ngào như thứ cảm xúc mà con người gọi là … tình yêu mà một ác quỷ như ta sẽ chẳng bao giờ hiểu được và ta có lẽ … chẳng bao giờ có được nó …

Tại sao … ?

“ Chỉ vì ngươi là ác quỷ , mà ác quỷ thì không được phép yêu !”

Là một ác quỷ thì không được phép yêu một người , ra vậy … Một lời nguyền hay một sự trừng phạt giành cho ta ? Ta không nên cũng không bao giờ được phép dành quá nhiều tình cảm hay tâm trí cho một người nào đó , bởi … ta không muốn bất cứ ai mà ta yêu lại tan biến . Chỉ có những nốt nhạc mới giúp ta trở nên nhẹ lòng hơn thôi …

Nhưng rồi …

Ngươi xuất hiện , trước mặt ta , xinh đẹp như một thiên thần và tỏa sang … thứ ánh sáng rực rỡ …

“Hửm ?”



“Ta … rất muốn nghe được tiếng dương cầm ở tòa lâu đài màu xám kia thôi !” _ Ngươi e dè chỉ ta về phía trước mặt _ “Ta rất muốn nghe nên …”



Lâu đài xám à ?

Đó chẳng phải lâu đài của ta đó sao ?

Tiếng dương cầm … ?

Đó cũng là tiếng dương cầm của ta ?

… Nhưng … bản dương cầm đó … vẫn đang dang dở kia mà ?

“Vậy sao ?” _ Ta hỏi , khuôn mặt bỗng chốc giãn ra thành một nụ cười nhẹ _ “Nếu ngươi thật sự muốn nghe , vậy thì đi cùng với ta !”

Ngươi gật đầu chẳng chút e ngại gì …



Ta lại đàn , tiếng đàn tạo nên một dòng cảm xúc êm đềm , một chút gì đó ấm áp , và ta thấy được một tia nắng ấm trong đôi mắt ngươi , đôi mắt đen nhưng lạnh lẽo … Ta bỗng dưng muốn cho ngươi nhiều hơn là một đoạn nhạc dang dở , ta muốn cho ngươi nhiều hơn một nụ cười , nhiều hơn một sự ấm áp , chỉ thế thôi , vì ta không muốn ai nghe được tiếng dương cầm của ta lại có ánh mắt như thế , hoàn toàn không phải là cảm xúc gì hết , không phải là tình yêu , bởi ta không cảm thấy ngọt ngào … Chỉ là như có một ánh nắng ấm trải rộng khắp tâm hồn ta …

Nhưng ta vẫn không thể viết tiếp những nốt nhạc tiếp theo được , nó thiếu một chút gì đó , nhẹ nhàng . Bản nhạc luôn dừng lại tại đó , luôn ở nốt Đô trầm …



“Bản nhạc này là của ngươi ? … vậy tại sao nó luôn dừng lại tại lúc này luôn dừng lại ở nốt Đô này ?” _ Ngươi đứng ngay cửa sổ , dùng cái gương mặt ngốc nghếch hỏi ta …



Ta không biết trả lời như thế nào , chỉ là ta không biết được cảm giác khi ta yêu một ai đó là như thế nào , không hiểu được cảm giác đợi chờ một ai đó ra sao , nên … ta không thể viết được … !

“Chỉ vì ta không biết …”

“Không biết điều gì ?” _ Ngươi lại thế , lại dùng gương mặt kia để nói chuyện với ta …

“Vậy ngươi có biết … yêu một người như thế nào không ?”

II...

"Nếu như có một người nào đó yêu ngươi , ngươi sẽ viết tiếp đúng không ?"


...


Không ...


Lúc ấy ta vẫn không thể viết tiếp được . Nếu người nào đó chấp nhận yêu ta người đó cũng sẽ tan biến như bụi mờ ... Ta không muốn ... Bản giao hưởng này sẽ trở nên buồn thảm , đau đớn ... Một ngày nào đó , ta sẽ hoàn thanh xong bản nhạc này , nó sẽ rất êm đềm , rất hạnh phúc và ta sẽ tặng nó cho người ta yêu ... Kim JaeJoong à ... !

...

"Ta muốn thử ..."

"Hửm ?"

"Ta có thể hòa tấu chung với ngươi được không ? Bẳng vĩ cầm ..."

"Ừm ... Đàn vĩ cầm ... đằng kia !" ... Ta chỉ tay về phía cái bàn có phủ một cái khăn trắng ... "Lấy nó nếu ngươi thích !"

...

Chạm nhẹ ngón tay lên phím đàn , bản dương cầm lại vang lên , ta cảm thấy trong mỗi nốt nhạc dường như có hàng ngàn ánh nắng ấm áp . Chưa bao giờ ta lại có cảm giác như thế này , yên bình lắm . Tiếng vĩ cầm vút cao , trong vắt nhưng buồn như chính đôi mắt ngươi vậy . Tiếng vĩ cầm của ngươi hòa vào tiếng dương cầm của ta , bản nhạc giờ đây như đọng lại chút gì đó , tiết nuối , nhưng nó cũng cho ta thấy một khoảng trời tĩnh lặng , một cánh đồng màu tím đầy những hoa bồ công anh nở rộ , theo tiếng vĩ cầm quyện theo gió bay đi ...

Lại nốt Đô trầm ...

Ta dừng lại , không thể đàn tiếp được . Nhưng sao tiếng đàn của ngươi cứ vang lên , vút cao , cao mãi thế kia ? ... Tiếng vĩ cầm cửa ngươi như tất cả cảm xúc , trái tim và tâm hồn , như những lời nói ngươi muốn nói từ rất lâu rồi ... Có lẽ lời nói đó không dành cho ta đâu nhỉ ... ?


Cho một ai kia , chắc không phải là ta ...


... Bàn tay ta lại chạm lên từng phím đàn , như hằng sâu ... Đúng vậy ! Tất cả là nhờ ngươi chính ngươi , khiến những nốt nhạc giờ lại đầy ắp và hiện rõ trong tâm trí ta ... Bản dương cầm không còn đơn độc nữa , không còn là bản dương cầm luôn dang dở bởi nốt trầm lạnh lẽo , đau đớn ... Giờ đây , nó là một bản hòa tấu , đúng như bản hòa tấu giữa con người và ác quỷ ... Trong một khoảng khắc , tiếng vĩ cầm của ngươi lại buồn đến vậy , đau đớn vậy , nhưng cũng mang cho ta sự êm đềm ... Tiếng đàn cứ cao , rất cao rồi hạ xuống đột ngột , réo rắt nhưng chậm rãi , kéo từng nốt một , thật chậm , thật đau , thật yên bình , ấm áp . Không quá chậm nhưng không nhanh , không quá buồn nhưng cũng không vui , tiếng vĩ cầm của ngươi khiến ta phải suy nghĩ thật nhiều , phải dùng hết cả tâm hồn mới cản nhận được nó ...

Chữ ký của Khách vi
Hãy cảm ơn bài viết của Khách vi bằng cách bấm vào "" nhé!!!
Tài sản của Khách vi

Bản Giao Hưởng Của Ác Qủy

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
FanClub Cassiopeia Bình Thuận ♥ DBSK :: Box Fan Fic :: The Oneshot Fic-
Đăng Nhập NhanhThanks for viewing Teen Bình Dương ^_^!
.:Đăng kí:. | .: Quên mật khẩu :.